Thòng Hién-chûng

Chhiùng Wikipedia lòi
Thòng Hién-chûng

Thòng Hién-chûng (唐憲宗, 778-ngièn 3-ngie̍t 17-ngit —— 820-ngièn 2-ngie̍t 14-ngit), miàng Lí Sùn (李純), he Thòng-chhèu ke thi 14 chak fòng-ti. Kì chhai 805-ngièn 9-ngie̍t 5-ngit chṳ 820-ngièn 2-ngie̍t 14-ngit chhai-vi, lûng-chúng chhai-vi 14-ngièn-pan, sṳ-ho Sṳn-sṳ̀n-chông-vû-hau-fòng-ti (聖神章武孝皇帝).