Pha̍k-fa-sṳ (Mén-nàm-ngî)

Chhiùng Wikipedia lòi
Liá-piên "Pha̍k-fa-sṳ (Mén-nàm-ngî)" ke ya̍p-mien he pha̍k-fa-sṳ, yû hon-sṳ lièn-kiet"白話字 (閩南語)" ke ya̍p-mien chhai liá-hong tiám-chhut.
Mén-nàm-ngî Pha̍k-fa-sṳ

Mén-nàm-ngî Pha̍k-fa-sṳ (Pe̍h-ōe-jī, POJ, Thòi-lò Phîn-yîm: Pe̍h-uē-jī, Mên-phîn Fông-on: Bēhwè zzî) he yit-chúng yî Là-tên sṳ-mû sû-siá Mén-nàm-ngî ke fù-ho. Pha̍k-fa-sṳ ngièn-lòi he 19 Sṳ-ki sṳ̀ yù Kî-tuk-kau Chhòng-ló Kau-fi chhai Fuk-kien Ha-mùn só chhóng-chho pin thûi-hàng ke, ku-só heu-lòi fûn ngoi kie hêm-cho Kau-fi Lò-mâ sṳ.

Chhai Chûng-koet Thai-liu̍k, liá tho fông-on chú-yeu he ho̍k-kie yung-yî lâu Mén-nàm Fông-ngièn Phîn-yîm Fông-on cho tui-cheu. Liá sṳ̀, Pha̍k-fa-sṳ sòng fûn hêm-cho Kâm Vi-lîm Fông-on fe̍t «Ha-mùn yîm sîn sṳ-tién» fông-on. Chhai Thòi-vân, 1970-ngièn thoi koet-mìn chṳn-fú chhai Thòi-vân chhiòn-mien kim-chṳ́ Pha̍k-fa-sṳ, thùng-sṳ̀-thoi, Mên-nàm mìn-kiên ke Pha̍k-fa-sṳ ya yîn vi koet-ngî yun-thûng, yáng-hióng li̍t tak-chhiam kám se.

Chhâm-siòng[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]