Tûng-Êu

Chhiùng Wikipedia lòi
Tûng-Êu (Fùng-set).

Tûng-Êu, tô pan he chṳ́ Pha̍k-ngò-lò-sṳ̂, Vû-khiet-làn, Ngò-lò-sṳ̂ yî sî ke Êu-chû, chhṳ̍t chṳ Tet-koet, Shuì-sṳ, Ngi-thai-li (put hàm); than khiet-fa̍t mìn-khok ke thin-ngi fò piên-kie, yit-pân yû chhṳ-yèn thi-lî fò Ngìn-vùn thi-lî lióng-chúng va̍k-fûn fông-fap:

chhṳ-yèn thi-lî fông-mien ke tûng êu, he chṳ́ kha-séu su-to Thai-sî-yòngThi-chûng-hói hói liù yáng-hióng, chiap-khiûn Vû-là-ngì sân, Vû-là-ngì hòPhu̍k-ngì-kâ hò (vô ngá hò) liù-vet, sṳ̍t-chi Sông-chú yeu he chṳ́ ngò koetHâ-sat-khiet-sṳ̂-thán ke Êu-chû phu-fûn fò khì-thâ thu̍k-li̍p koet hia̍p ke Êu-chû Sṳ̀n-yèn-koet.

Ngìn-vùn thi-lî (chú-yeu chṳ́ chṳn-chhṳ sông) ke tûng êu he chṳ́ chhṳ thi-ngi-chhṳ sṳ-kie thai-chan heu, fe̍t chô Sû-lièn pìn thûn, fe̍t sṳ̀n-vì Sû-lièn ke fu yûng koet, chṳn-chhṳ sông yù Khiung-sán-tóng chṳp-chṳn, kîn-chi sông tô chhái-yung kie-va̍k kîn-chi thí-chṳ ke koet-kâ, liá tiám lâu sî êu siông-fán. Thai tô tûng êu koet-kâ yî Sṳ̂-là-fû mìn-chhu̍k vì-chú-thí, kî-mìn tô sin-fung Tûng-chang-kau, than Khiung-sán-tóng sṳ̀-thoi, kôn-fông thûi-hàng mò sṳ̀n lun.

Pún thiàu-muk chai pá tûng êu fûn-vì lióng khî: tûng êu fò thu̍k-li̍p koet-kâ koet hia̍p. [1][2]

Li̍t-sṳ́[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Thi-lî[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Vùn-fa[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Kau-yuk[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Kín-tiám[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Kîn-chi[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Ngìn-khiéu[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Hàng-chṳn[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Sa-fi[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

Kâu-thûng[phiên-siá | kói ngièn-sṳ́-mâ]

  1. yî-hâ nui-yùng, kién-chhṳ̂n-vì koet hia̍p.
  2. liá-vi chṳ́ ke thu̍k-li̍p koet-kâ koet hia̍p, he chṳ́ chên-kîn chhâm-kâ ko koet hia̍p ke koet-kâ, pâu-koat Ngò-lò-sṳ̂ Êu-chû phu-fûn, Pha̍k-ngò-lò-sṳ̂, Vû-khiet-làn, Mô-ngì-tô-ngá yî-khi̍p Kô-kâ-sok Khiung-fò-koet.